Bài học tháng Tư dưới sân trường

Bài học tháng Tư dưới sân trường

“Quê hương là gì hả mẹ?

Mà cô giáo dạy phải yêu”

Chiến tranh đã lùi xa, nhưng ký ức về nó vẫn là một phần máu thịt, dẫu đau thương nhưng cũng là niềm tự hào thầm lặng trong trái tim mỗi người con đất Việt. Giữa dòng chảy hối hả của cuộc sống hiện đại, làm thế nào để ngọn lửa yêu nước, niềm tự hào về cội nguồn luôn rực cháy trong tâm hồn thế hệ trẻ? Làm sao để những bài học Lịch sử không còn khô khan mà trở thành bài học về quá khứ đầy cảm xúc và ý nghĩa?
Tại trường Đức Trí, câu trả lời đôi khi đến từ những điều giản dị nhất, từ một buổi chào cờ tưởng chừng rất thân quen.

Sinh hoạt kỉ niệm ngày 30 tháng 4

Khơi dậy tình yêu sử Việt từ buổi chào cờ đặc biệt

Khoảnh khắc những thước phim tư liệu về ngày 30/4/1975 lịch sử được trình chiếu, hình ảnh chiếc xe tăng của Quân Giải phóng húc đổ cánh cổng Dinh Độc Lập hiện lên trên màn hình lớn, sân trường dường như lặng đi trong cảm xúc của giây phút thiêng liêng, niềm vui, niềm tự hào vỡ òa sau bao năm dài chia cắt, thống nhất non sông. Trong phút giây ấy, lịch sử không còn nằm trên trang giấy mà như đang chảy trong huyết quản của mỗi người mang dòng máu Tiên – Rồng.

Bài học tháng Tư dưới sân trường
Những khoảnh khắc đáng nhớ trong “tiết học lịch sử đặc biệt”

Khi những giai điệu cách mạng hào hùng của bài Quốc ca vang lên, trái tim mỗi học sinh như được hòa nhịp cùng khí phách kiên cường của thế hệ đi trước, gợi lên trong các em lòng biết ơn sâu sắc đối với sự hy sinh thầm lặng của những người đã đã làm nên hòa bình hôm nay.

Bài học tháng Tư dưới sân trường
Xúc động và tự hào khi cùng nhau hát vang bài Quốc ca

Bài học từ ký ức người lính

Giữa không gian lắng đọng ấy, cô Hiệu trưởng đã chọn một cách thật đặc biệt để nói về giá trị của hòa bình. Không phải những bài giảng khô khan, những lý thuyết sách vở, cô kể câu chuyện rất đỗi cá nhân, rất đỗi chân thật của mình: “Ngày về của cha”.

Bài học tháng Tư dưới sân trường
Từng là một người lính được sinh ra từ gia đình có truyền thống cách mạng, hơn ai hết, cô rất trân trọng ý nghĩa của 2 từ “Hòa bình”

Câu chuyện về người lính Cụ Hồ với khát vọng giản dị mà cháy bỏng “sống mà về quê”, về niềm hạnh phúc vỡ òa ngày gia đình đoàn tụ xen lẫn nỗi đau khôn nguôi trước những mất mát, hy sinh. Câu chuyện về cái “ngon” rất khác của điếu thuốc lào cha hút trong đêm hòa bình đầu tiên trên mảnh đất quê hương sau bao năm xa cách… Những chi tiết ấy, dù nhỏ bé, lại có sức lay động mãnh liệt đến trái tim của mỗi học sinh, giúp các em cảm nhận được – hòa bình không phải là món quà sẵn có. Nó được đánh đổi bằng máu, bằng nước mắt, bằng tuổi xuân, hạnh phúc và cả sự hy sinh của biết bao thế hệ.

Lời kể từ trái tim ấy đã gieo vào lòng các em hạt mầm của sự tự hào và biết ơn, giúp các em trân quý hơn nền hòa bình mình đang có mỗi ngày. Đó chính là cách Đức Trí lặng lẽ tưới mát những tâm hồn, để tình yêu đất nước nảy nở từ sự rung động chân thành.

Ươm nhân cách bắt đầu từ giá trị truyền thống

Có những bài học không cần ghi chép nhưng lại có thể đưa tới những điều lớn lao nhất: lòng yêu nước, niềm tự hào dân tộc và một nhân cách đang dần được hình thành từ những bài học tưởng chừng nhỏ bé.

Bài học tháng Tư dưới sân trường
Các bạn nhỏ Mầm non cũng được tham dự buổi chào cờ đặc biệt này

Giữa một buổi sáng nắng trong lành, buổi chào cờ ấy không chỉ dạy các em về lịch sử, mà còn nhắc nhở chúng ta về những giá trị lặng thầm đã làm nên hòa bình hôm nay. Và rồi, hạt mầm yêu quê hương, đất nước cứ thế lớn dần, bằng những điều tưởng như rất đỗi giản đơn. Đó cũng là cách Trường Đức Trí gìn giữ cội nguồn bằng cảm xúc, thắp lên ngọn lửa yêu nước bằng những điều bình dị nhất.